Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Tôi ngủ với em gái vợ để trả thù

Tôi tiếp tục sống bình thường với cô ấy và chờ cơ hội. Nó đã đến khi em gái cô ta lên ở cùng để học đại học…


(Ảnh minh họa.)
Tôi đã đến với cô ấy bằng tình yêu chân thành của một kẻ đến sau khi tình yêu đầu của cô ấy bị cấm cản bởi chính gia đình gã người yêu. Tôi chấp nhận đến sau, chấp nhận cái quý nhất đời con gái của vợ đã bị gã kia lấy mất nhưng tệ thay cô ấy đến với tôi bằng lòng thương hại. Và tôi căm thù điều đó.
Những năm sống với nhau, có cảm tưởng tình cảm của cô ấy dành cho tôi nhàn nhạt như bố thí. Hai người sống mà như đóng kịch, chưa bao giờ tôi cảm thấy không khí ấm cúng của gia đình. Mỗi khi vợ chồng ân ái cũng chỉ như nghĩa vụ mà chẳng có thứ tình cảm nào trong đó. Rồi cô ấy có thai với tôi nhưng tệ thay hai lần mang thai chẳng lần nào đậu và nguyên nhân không nhỏ là do sự chung chạ vô tội vạ của cô với gã tình yêu đầu.
Đau đớn cho một người như tôi là cô ta không biết điều đó, không biết n cho những gì mình đã làm. Cô ta cho rằng với tôi, được cô ấy bố thí tình cảm là tốt lắm rồi. Mọi người có biết không, tình cũ không rủ cũng đến, cô ta và gã kia (dù cũng đã có gia đình) vẫn thậm thụt với nhau. Rồi tôi đã phải chứng kiến cái cảnh chẳng hay ho gì diễn ra giữa cô ấy và gã tình nhân kia ngay chính trên chiếc giường mình nằm. Tôi hận vì mình đã không giữ được bản lĩnh để buộc cô ấy ký đơn ly dị khi nhìn cô ấy khóc lóc van xin. Nhưng từ đó cũng hình thành trong tôi ý định trả thù. Trả thù ai ư? Chính cô ấy.
Tôi tiếp tục sống bình thường với cô ấy và chờ cơ hội. Nó đã đến khi em gái cô ta lên ở cùng để học đại học. Còn gì tốt hơn là không tranh thủ cơ hội này trả thù vợ, trả sòng phẳng những gì cô ấy gây cho tôi. Trong vai trò một ông anh rể tốt, nhiệt tình, ga lg, biết chiều chuộng lại nắm tâm lý thân thiện như người nhà. Hết năm thứ nhất, vợ tôi không mảy may nghi ngờ, còn cô em vợ thì quấn anh rể đến lạ. Việc cho con mồi ngây thơ sặp bẫy chỉ còn là vấn đề thời gian.

Và tôi cũng làm “chuyện ấy” với cô em vợ trên chính chiếc giường cưới của vợ chồng tôi. Không chỉ một lần, nhiều lần, cuối cùng tôi đã có đứa con với chính cô em vợ. Tôi mãn nguyện với mụch đích đạt được. Mọi chuyện vỡ lở, bố vợ chết đứng nhưng vợ tôi bình tĩnh lạ. Cô ấy không một lời trách móc, cầm đơn ly dị bắt tôi ký và yêu cầu tôi phải sống tốt với cô em gái mình. Nếu không đừng trách cô ấy và xách va li ra đi không cần cái gì khác.
Tôi bất ngờ, tôi lặng đi và tôi cũng chẳng biết mình hay cô ấy có lỗi nhiều hơn trong chuyện này? Cách xử sự của cô ấy khiến tôi không khỏi day dứt!
Cuộc đời thật trớ trêu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét