Thứ Tư, 23 tháng 6, 2010

Tranh thủ ngủ với mẹ vợ!

Tôi chờ, chờ mãi mà cánh cửa vẫn đóng im ỉm. Nếu dũng cảm hơn, tôi đã có thể đối mặt được với những gì mà tôi nên biết, cần phải biết. Nhưng tôi sợ… Ba tiếng đồng hồ đứng bên ngoài cửa chờ đợi, tôi đã dằn vặt rất nhiều. Tôi không biết sẽ phải phản ứng thế nào khi họ bước chân ra từ ngôi nhà ấy. Bởi vì họ là những người mà tôi yêu thương, chồng và mẹ tôi… Có nằm mơ thì tôi cũng chưa bao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét